宋代:高子凤
松sōng泽zé西xī亭tíng其qí四sì--高gāo子zi凤fèng
劈pī口kǒu两liǎng桡ráo无wú剩shèng法fǎ,,点diǎn头tóu三sān下xià不bù容róng声shēng。。谢xiè师shī付fù授shòu从cóng今jīn了le,,一yī段duàn风fēng流liú画huà不bù成chéng。。
上一首:高子凤《松泽西亭 其五》
下一首:高子凤《松泽西亭 其三》
唐代·高子凤的简介
高子凤,字仪【yí】甫【fǔ】,别号澹庵,华【huá】亭(今上海松江【jiāng】)人【rén】。尝注杜诗,林希逸为作序。有【yǒu】文【wén】集,已佚。事见《松风馀【yú】韵》卷二。今录诗七首。