⒈ 机敏。
引宋【sòng】 沉辽【liáo】 《代【dài】人【rén】献利害【hài】书》:“朝廷以为【wéi】它使者不足以总【zǒng】统其事,故【gù】建官焉,必择其通明传敏之【zhī】人以任之。”